cha của cục cưng là một tổng tài
Đánh giá: 7.2/10 từ 26 lượt. Bạn đang đọc truyện Cha Của Cục Cưng Là Một Tổng Tài của tác giả Thủy Tinh. Kết hôn đã ba năm nhưng Kiều Bích Ngọc luôn bị chồng hờ hững. Không những thế, cô bị chính người chồng bội bạc Doãn Thành Trung hợp mưu cùng nhân tình đưa
Cục Cưng Càn Rỡ Tổng Giám Đốc Dám Cướp Mẹ Của Tôi - Chương 191 Gặp lại trên giang hồKhụ khụ —— nôn —— Mục Thần chán nản tê liệt ngã xuống trên mặt
Truyện Cha Của Cục Cưng Là Một Tổng Tài - Chương 26 với tiêu đề 'Cưỡng hôn cậu chủ nhà họ Quách' Hiện menu doc truyen. Danh sách .
. 2: Hoạt động của nhóm động từ ngữ vi trong vi c thể hiện vị thế các vai giao tiếp mang tính chuẩn mực Chương 3: Hoạt động của nhóm động từ ngữ vi trong vi c thể hiện vị thế các vai giao tiếp. vi c khảo sát hoạt động của các nhóm động từ ngữ vi trong diễn
Truyện cha cục cưng là một tổng tài. Chương 403: Tôi là vợ của anh “Vết thương của anh sao tồi?” Kiều Bích Ngọe nhìn anh trong bộ đồ của bệnh, giọng. khó xử hỏi Cô không tới gần mà đứng cách chân giường hai mét. Quách Cao Minh đang nghi trên giường, bên phải
Créer Un Site De Rencontre En Ligne. Thông tin truyện Cha của cục cưng là một tổng tài Đánh giá từ 6 lượt. Nội dung truyện Cha của cục cưng là một tổng tài nói về việc Kiều Bich Ngọc kết hôn đã ba năm nhưng luôn bị chồng hờ hững. Không những thế, cô bị chính người chồng bội bạc Doãn Thành Trung hợp mưu cùng nhân tình đưa cô lên giường với người đàn ông khác. Họ không những lén lút nhiều năm mà có con luôn rồi! Lại dùng đứa nhỏ đó ép cô ly hôn. Mà người đàn ông đêm ấy chính là Quách Cao Minh danh tiếng lẫy lừng, hai cuộc ly hôn và kết hôn diễn ra nhanh chóng, khiến Bích Ngọc không ngừng ảo mộng. Nhưng chưa được bao lâu cô phát hiện, hóa ra cô chỉ là kẻ thế thân... Kết hôn ba năm, vợ chẳng không cùng phòng. Chính bản thân Kiểu Bích Ngọc cũng cảm thấy hôn nhân của mình có vấn để, cô nghĩ mãi mà không rõ, năm đó chồng cô chân thành nhiệt tỉnh theo đuổi cô như thể, thậm chí, khi cô 21 tuổi, vừa vã cưới cô về nhà. mới hoàn thành xong việc học, anh ta Nhưng sau đó, lại là một cuộc hôn nhân lạnh nhạt như băng. Tuy anh ta và cô cùng năm trên một chiếc giường, nhưng anh ta lại không chạm vào cô, Thế nhưng tối nay, Kiểu Bích Ngọc vô cùng khẩn trương, bởi vì đột nhiên chồng cô đưa cô tới một câu lạc bộ tư nhân rất cao cấp, thuê phòng… Cô nằm nghiêng trên chiếc giường trắng tinh, toàn thân bủn rủn, lật người, chiếc chăn che kín cơ thể cô rơi xuống, trên da thịt tuyết trắng tràn ngập dấu hôn xanh tím. Đôi lông mày thanh tú hơi nhíu lại, vẫn có chút không thể thích ứng được với sự cuồng dã của anh ta lúc trước, trí nhớ của cô đã hơi mơ hồ, chỉ biết anh ta nằm trên người cô lăn qua lăn lại rất lâu, mới bằng lòng tha cho cô, Tuy động tác của anh ta không tính là dịu dàng, nhưng trong lòng, cô vẫn cảm thấy ngọt ngào, kết hôn ba năm, cuối cùng cũng động phòng rồi Lúc trước cô vẫn luôn lo lắng có phải cơ thể của chồng mình có vấn để gì hay không, hay là anh ta không thích cô, thậm chí có nghĩ tới việc ly hôn hay không, may mà… Một số truyện hay cho bạn đọc tiếp Gió ấm không bằng anh thâm tình Thợ rèn huyền thoại Overgeared Một thai 6 tiểu bảo bảo - Tổng tài daddy bị tra tấn Cưng chiều vợ nhỏ trời ban Này bác sĩ hư hỏng em yêu anh Vương phi đa tài đa nghệ Tam thốn nhân gian Ma đế truyền kỳ Cưng chiều cô vợ quân nhân Cuồng thám Cục cưng có chiêu Cô vợ thần bí muốn chạy đâu Phu nhân em thật hư hỏng Lãi được bé yêu Triền miên sau ly hôn Giường anh chia em một nửa Nhà có manh thê cưng chiều Hẹn kiếp sau gặp lại chàng Cây kim sợi chỉ Chàng rể đại gia Chọc tức vợ yêu - Mua một tặng một Thay chị lấy chồng Ông bố bỉm sữa siêu cấp Đức Phật và nàng Rất hay! Bà chủ cực phẩm của tôi Ám hương Long tế Vợ boss là công chúa Siêu đại gia trong trường học Tay ôm con tay ôm vợ Chàng rể phi thường Yêu anh từ trang giấy Chàng rể cực phẩm Boss nữ hoàn mỹ Cận vệ của người đẹp Long vệ siêu đẳng Long tế chí tôn Long thần tại đô Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương Trọng sinh hào môn Anh hai đừng chạy! Linh vũ thiên hạ Cô vợ tái sinh Người thừa kế hào môn Phàm nhân tu tiên Bách luyện thành thần Ma đạo tổ sư Kết hôn chớp nhoáng tổng tài ly hôn đi Tình nhân của tổng tài Vệ sĩ bất đắc dĩ Thần y ở rể Cô dâu bị chiếm đoạt Em là thế giới của anh Đệ nhất sủng Danh sách chương Chương 1 Kết hôn ba năm, vợ chồng không cùng phòng Chương 2 Ngủ với một người đàn ông xa lạ Chương 3 Chồng ngoại tình… Ép ly hôn Chương 4 Không được phép ly hôn Chương 5 Cậu chủ nhà họ Quách vừa mới về nước Chương 6 Người phụ nữ như cô đúng là không biết xấu hổ Chương 7 Truyện cười cô không sinh được con Chương 8 Chúc mừng, cô đã có thai Chương 9 Đứa bé trong bụng cô ấy là của cháu Chương 10 Sinh đứa bé này ra… Chương 11 Nói về vấn đề ngủ Chương 12 Đồng hồ quả quýt, bạn gái đã mất Chương 13 Cô chỉ phụ trách sinh con mà thôi Chương 14 Kẻ có tiền thật đúng là khó phục vụ Chương 15 Giai đoạn đầu của thai kỳ, chú ý tiết chế Chương 16 Tôi mua đồ lót cho chồng mình Chương 17 Hiện tại, cô ta là chị dâu của anh Chương 18 Cô bé rất sợ tôi Chương 19 Tên khốn kiếp, tốt nhất anh đừng có trêu chọc vào tôi Chương 20 Cởi áo ra Chương 21 Người đàn ông này đúng là khó ở chung Chương 22 Cô không ngủ là muốn làm chút gì đó đúng không Chương 23 Bộ dạng giống nhau như đúc Chương 24 Nhà họ Kiều, cả nhà đều cặn bã Chương 25 Dáng vẻ cô khóc rất xấu Chương 26 Cưỡng hôn cậu chủ nhà họ Quách Chương 27 Người năm ấy cứu tôi không phải là anh Chương 28 Bỏ đứa bé trong bụng cô ta Chương 29 Cô ấy là vợ của tôi Chương 30 Kiều Bích Ngọc sẽ phải chết không thể nghi ngờ Chương 31 Tôi cho rằng cô chết rồi Chương 32 Người đàn ông của cô rất chu đáo Chương 33 Tôi cầu xin anh, tôi không muốn phá thai Chương 34 Bạn gái cũ của anh “trở về” Chương 35 Hôn lễ của anh và cô ấy hủy bỏ Chương 36 Cầu xin đừng làm khó dễ Kiều Bích Ngọc Chương 37 Đừng cưng chiều cô ấy Chương 38 Quách Cao Minh, tôi rất thích anh Chương 39 Chỉ là ghen tị tới mức nổi điên Chương 40 Thật ra tôi rất để ý Chương 41 Dấu hôn đáng ngờ trên cổ Chương 42 Cô đang ghen đúng không Chương 43 Cướp người mình yêu, ai tính kế ai Chương 44 Tối hôm qua, cô ôm tôi suôt cả một đêm Chương 45 Đối xử với anh lạnh lùng, xa cách Chương 46 Rằm tháng giêng là sinh nhật của Quách Cao Minh Chương 47 Phẫu thuật thầm mỹ, ai mới là thế thân Chương 48 Thổ lộ trong đêm yên tĩnh Chương 49 Cô khác với cô ấy Chương 50 Không muốn nói ra nỗi đau
Đánh giá từ 85 lượt Bạn đang đọc truyện Cha Của Cục Cưng Là Một Tổng Tài của tác giả Thủy Tinh. Kết hôn đã ba năm nhưng Kiều Bích Ngọc luôn bị chồng hờ hững. Không những thế, cô bị chính người chồng bội bạc Doãn Thành Trung hợp mưu cùng nhân tình đưa cô lên giường với người đàn ông khác. Họ không những lén lút nhiều năm mà có con luôn rồi! Lại dùng đứa nhỏ đó ép cô ly người đàn ông đêm ấy chính là Quách Cao Minh danh tiếng lẫy lừng, hai cuộc ly hôn và kết hôn diễn ra nhanh chóng, khiến Bích Ngọc không ngừng ảo mộng. Nhưng chưa được bao lâu cô phát hiện, hóa ra cô chỉ là kẻ thế thân...Nếu yêu thích tác giả Thủy Tinh, bạn có thể đọc thêm truyện Bạch Mã Hoàng Tử Và Chị Thiên Thần, Bằng Lăng Tím - Hạnh Phúc Là Anh hay Người Yêu Kết Hôn 1 Tặng 1 Giám Đốc Xin Vui Lòng Ký Nhận!
Bạn đang đọc truyện Cha Của Cục Cưng Là Một Tổng Tài của tác giả Thủy Tinh. Kết hôn đã ba năm nhưng Kiều Bích Ngọc luôn bị chồng hờ hững. Không những thế, cô bị chính người chồng bội bạc Doãn Thành Trung hợp mưu cùng nhân tình đưa cô lên giường với người đàn ông khác. Họ không những lén lút nhiều năm mà có con luôn rồi! Lại dùng đứa nhỏ đó ép cô ly người đàn ông đêm ấy chính là Quách Cao Minh danh tiếng lẫy lừng, hai cuộc ly hôn và kết hôn diễn ra nhanh chóng, khiến Bích Ngọc không ngừng ảo mộng. Nhưng chưa được bao lâu cô phát hiện, hóa ra cô chỉ là kẻ thế thân...
Chương 565 Tính khí của chồng cô rất kém *… Bích Ngọc, anh là Quách Cao Minh” Cung Nhã Yến cũng vội vàng giới thiệu “Là chồng của cháu đó.” “không thể nào!” Kiều Bích Ngọc dường như không cần suy nghĩ mà lập tức lên tiếng phủ nhận, vẻ mặt cô tràn đầy sự cảnh giác nhìn người đàn ông ở trước mặt “… Dì ơi, tuy răng con không nhớ rõ một số chuyện, nhưng con biết người đàn ông này không thể nào là chồng của con được” Ngữ khí của cô mang theo sự khẳng định. Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người có mặt ở đây đều giật mình kinh ngạc. Khuôn mặt lạnh lùng của Quách Cao Minh không có bất kỳ cảm xúc gì cả, anh nheo mắt lại, ánh mắt nóng bỏng càng thêm sắc bén nhìn chăm chằm Kiều Bích Ngọc. Kiều Bích Ngọc bị anh nhìn như vậy thì cả người đều cảm thấy không được tự nhiên, cô tựa lưng trên giường bệnh, theo bản năng liền thu bản thân lại, tránh ở phía sau của Cung Nhã Yến, không dám nhìn thẳng vào anh, càng không dám đối diện với anh. Cô cảm thấy tất cả những chuyện này chính làm một âm mưu. Cô vừa tỉnh lại thì chỉ còn ký ức đến thời trung học, những người xa lạ này, còn có cả người cha Kiều Văn Vũ của cô cũng trở nên rất kỳ lạ, những chuyện này vấn khiến cô không thể chấp nhận được. Cô có thể chậm rãi tiếp nhận tất cả, nhưng bây giờ nói răng người đàn ông đang đứng trước mặt này là chồng của cô? Không thể nào có chuyện đó được. “.. Dì ơi, chuyện này khẳng định là có sự nhầm lẫn nào đó.” Kiều Bích Ngọc tiến sát vào bên tai của Cung Nhã Yến, hạ giọng, lo lắng bất an nói. “Có phải dì đã bị những người này lừa rồi không, những chuyện khác thì không nói làm gì… Dì cũng biết rõ mà, cháu thích mấy người đàn ông dịu dàng dễ tính như giống như nhóc “Thanh ấy, hoặc là một người mập mập có tính cách tốt, hoặc là một người rất giỏi việc bếp núc nữa.” “.. Chứ cháu làm sao có thể gả cho một người lạnh như tảng băng thế này được” Giọng nói của cô như đang cố gắng nén cơn giận lại vậy. “Dì cũng sẽ không đồng ý để cháu gả cho một người như thế này có đúng không?” Cô ở bên tai của dì lẩm bẩm cả ngày, đàn ông có tiền hay không có tiền không phải là chuyện quan trọng nhất, quan trọng là tính tình tốt và biết chăm sóc người khác, nhìn Quách Cao Minh một cái, anh ta có thể là một người có tính tình tốt sao. Biểu cảm trên khuôn mặt của Cung Nhã Yến rất phức tạp, trong lúc nhất thời không biết phải giải thích chuyện này với cô như thế nào. Nhớ lại lúc trước, ngay từ đầu bà ấy quả thật không đồng ý để Kiều Bích Ngọc kết hôn với Quách Cao Minh, cho dù lúc trước đã biết bọn họ đã đăng ký kết hôn rồi, cũng đã có thai, thì bà ấy vẫn luôn hy vọng bọn họ sẽ tách ra, bởi vì bọn họ thật sự không với nổi đến nhà họ Quách. Chỉ là sau này, đã có rất nhiều chuyện xảy ra thay đổi của suy nghĩ của bà ấy, hơn nữa nhà họ Quách chưa từng bạc đãi đứa cháu gái này của bà. *… Bích Ngọc, Cao Minh vẫn luôn đối xử với con rất tốt, hai người thật sự là vợ chồng” Vẻ mặt Cung Nhã Yến khó xử “Trước kia dì đã nói với cháu rồi, rất nhiều chuyện rồi sẽ thay đổi” Dù sao thì Kiều Bích Ngọc cũng vẫn không tin Cô cự tuyệt thừa nhận chuyện này, không muốn thừa nhận quan hệ này của cô và anh. Không khí trở nên có chút ngượng ngùng, khẩn trương. Mọi người lập tức nhìn về phía Quách Cao Minh, anh đương nhiên cũng có nghe thấy cuộc đối thoại giữa Kiều Bích Ngọc và Cung Nhã Yến, và tất nhiên cũng nhìn ra Kiều Bích Ngọc đang cật lực phủ nhận mối quan hệ của bọn họ. “Vậy em cảm thấy giữa chúng ta là quan hệ như thế nào?” Ánh mắt nóng rực của Quách Cao Minh vẫn luôn dừng ở trên người cô, trầm giọng hỏi lại cô một câu. Kiều Bích Ngọc ngẩng đầu, cô không rả lời được. Anh nhìn ánh mắt kia của cô, rất quen thuộc. Vẻ mặt của anh đích, động tác, dung mạo cũng làm cho cô có cảm giác rất quen thuộc. Quách Cao Minh thật sự vẫn coi cô là cô của trước kia, ngữ khí vẫn rất vững vàng “Thanh Châu đã làm em bị thương, anh thay cô ta giải thích với em, hiện giờ Thanh Châu đã nhận được hình phạt xứng đáng cho tội lỗi của mình… Còn về những chuyển khác đã xảy ra, anh sẽ xử lý” Giọng nói của anh mang theo một loại kiêu ngạo, là trời sinh đã có, xa cách mà lạnh lùng, nhưng làm cho người ta nghe xong, lại thấy rất an tâm. Kiều Bích Ngọc thông qua lời nói câu từ đơn giản của anh, không hiểu sao trong lòng lại xuất hiện một chút cảm giác an toàn. Giống như chỉ cần có anh ở đây, bất luận là đã xảy ra chuyện gì, bọn họ đều có thể không cần lo lắng . Rất giống như từ tận đáy lòng cô đã có một sự tín nhiệm rất lớn với anh vậy. Kiều Bích Ngọc vừa nghĩ phải nói với anh cái gì. Làm thủ tục xuất viện đi, mau chóng đưa cô ấy về nhà” Quách Cao Minh đột nhiên xoay người không thèm để ý đến cô, giọng nói của anh có chút nặng nề, quay lại dặn dò dì Phương, hoàn toàn không có ý định muốn hỏi ý kiến của Kiều Bích Ngọc. “Vâng” Dì Phương nhìn thấy Quách Cao Minh thì trong lòng cũng thấy vô cùng cao hứng, lập tức dẫn theo một người giúp việc nữ đi ra ngoài làm việc. Mà Quách Cao Minh, anh cũng bước đi rất nhanh, trực tiếp đi ra khỏi phòng. Kiều Bích Ngọc giật mình tại chỗ nhìn theo, đến cả cơ hội để cô mở miệng nói chuyện cũng không có. Anh cứ như vậy đi mất rồi” “Hơi quá đáng!” “cái gì hả, không phải bác sĩ đã ¡ phải ở lại đây để quan sát vài ngày sao, vết thương trên ngực của tôi đến bây giờ vẫn còn rất đau!” Cô hiện tại là người bệnh, anh một chút cũng không lo lắng cho vết thương của cô sao. Kiều Bích Ngọc vô cùng phẫn nộ, người đàn ông này rõ ràng không thèm hỏi đến ý kiến của phụ nữ, đồ đàn ông gia trưởng “Tôi không thể nào thích anh được, tôi làm sao có thể gả cho anh được chứ!” Cô tức giận mảng 1. Cung Nhã Yến ngồi ở bên cạnh giường bệnh thấy một màn như vậy cũng chỉ có thể thở dài, chuyện xảy ra như vậy bà ấy cũng không biết phải giải thích như thế nào, tính tình Quách Cao Minh đúng là có chút khó hiếu. Mà mới vừa đi đến ngoài cửa phòng thì Quách Cao Minh nghe nghe thấy rất rõ ràng cô nói ra cái câu Tôi làm sao có thế gả cho anh được chứ, giọng nói của cô mang theo buồn bực và vài phần oán giận, bước chân của anh theo vậy cũng chậm lại vài bước. *… Cao Minh, vết thương trên ngực của Kiều Bích Ngọc thật sự rất sâu, lúc nấy anh nên từ từ nhẹ nhàng bình tĩnh nói chuyện với cô ấy” Lục Khánh Nam nhỏ giọng nói thầm, anh cảm thấy được vừa rồi Quách Cao Minh hoàn toàn không để cho Kiều Bích Ngọc có cơ hội mở miệng nói chuyện, làm như vậy thật sự là có chút không nên, dù sao Kiều Bích Ngọc bây giờ cũng đang là một người bệnh, hơn nữa thương tích cũng khá nặng. Bùi Hưng Nam võ lên vai của Lục Khánh Nam vài cái, ý bảo anh ta nói ít đi một chút, nhắc nhở một câu “Anh nói Cao Minh phải cùng cô ấy nói chuyện như thế nào đây, hai người mặt đối mặt sau đó rơi vào trầm mặc không nói gì à” Quách Cao Minh đi rất nhanh, cũng là vì để trốn tránh cái cảm giác của người xa lạ đầy xa cách này, người đàn ông nào khi từ bên ngoài trở về, đột nhiên thấy vợ của mình mất đi trí nhớ, quên đi chính mình mà không thấy khó chịu. Hiện nay biện pháp tốt nhất, có lẽ chính là làm giả vờ như cô vẫn là cô của trước kia, tiếp tục duy trì mối quan hệ giống như lúc trước. … sau đó nói với mọi người trong bệnh viện, tôi tới đây rồi” Sau khi Quách Cao Minh đi ra khỏi phòng bệnh, sắc mặt anh liền trở nên vô cùng khó coi, phân phó với mấy người vệ sĩ bên cạnh mình, ngữ khí chứa đầy phẫn nộ và tức giận “Tốt nhất là khiến cho bọn họ nhanh chóng làm cho rõ ràng chuyện này, vì sao lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn nay!” Người vệ sĩ xoay người, gật đầu, lập tức đi làm việc. *Cao Minh, anh cảm thấy đây là một sự cố trong quá trình chữa bệnh?” Bùi Hưng Nam có thể nghe ra ngữ khí kia anh, rõ ràng là đang nghi ngờ, Kiều Bích Ngọc bỗng nhiên lại quên mất bọn họ, như là có người đang cố ý làm như vậy. Quách Cao Minh không trả lời anh ta, bởi vì chính anh cũng không xác định được chuyện này có phải có người cố ý hay không.. Vào buổi chiều cùng ngày hôm đó, mọi người trong bệnh viện đều vô cùng khẩn trương, vội vàng tham gia vào cuộc họp trong căn phòng hội nghị, Quách Cao Minh cùng với viện trưởng và những người tham gia vào quá trình phẫu thuật cũng như những người có liên quan trong bệnh viện đang ngồi xuống nói chuyện với nhau. Viện trưởng của bệnh viện vô cùng cung kính với Quách Cao Minh, cẩn thận giải thích từng bước trong quá trình phẫu thuật, biểu đạt rõ ràng bệnh viện của bọn họ đã dốc hết sức để chữa trị người bệnh rồi, còn về phần vì sao người bệnh có di chứng dẫn đến mất trí nhớ, bọn họ nhất thời cũng thật sự không biết rõ nguyên nhân là gì. Bùi Hưng Nam ngồi ở trong phòng hội nghị, anh ta cẩn thận quan sát vẻ mặt của viện trưởng và nhóm y bác sĩ, bọn họ không giống như đang nói dối, cũng không có ý định muốn làm khó bọn họ, liền hỏi một câu. “Cái di chứng mất trí nhớ kia của Kiều Bích Ngọc, nó chỉ là tạm thời, hay là vĩnh viễn?” Vấn đề này mới là vấn đề trọng yếu mà bọn họ quan tâm. Quách Cao Minh nâng mi mắt, hung hăng nhìn về phía viện trưởng ở đối diện. Viện trưởng nghe câu hỏi liền khẩn trương lật xem bệnh án ở trên mặt bàn, trên trán toát ra một lớp mồ hôi, sau khi xem xét suy nghĩ một hồi lâu mới dám mở miệng “Căn cứ vào những bệnh án và trường hợp tương tự mà tôi đã được tiếp xúc qua, khả năng mất trí nhớ vĩnh viễn là khá lớn, nhưng vẫn có một số người vẫn có khả năng dần dần hồi phục lại kí ức… Viện trưởng cảm thấy vô cùng áp lực, ông ta không dám lừa dối nửa lời, không dám n‹ không biết , nên chỉ có thể trả lời theo cách uyển chuyển hơn một chút. “Con mẹ nó, lời này nói ra có khác gì không nói đâu cơ chứ!” Cảm xúc của Lục Khánh Nam lúc này như muốn bùng nổ rồi. “Từ sau khi cô ấy đi vào bệnh viện của ông, tiếp xúc quá tất cả những phương pháp chữa bệnh và chăm sóc, người bệnh đều phải có một bản ghi chép rõ ràng. Trong phòng phẫu thuật đã sử dụng những công cụ gì, dùng những thuốc gì đều phải giữ lại để ghi chép… Tôi sẽ phái người đi kiểm tra, các ngươi phải phối hợp theo cho tốt.” Nghĩ đến Quách Cao Minh vẫn đang giận dữ ở đây, anh ta liền đứng lên, lạnh lùng ném lại một câu, sau đó liền rời khỏi bệnh viện. *,„ Ý của anh ta là gì? Chỉ cần phối hợp mà thôi Sau khi Quách Cao Minh rời đi, mọi người trong phòng hội nghị đều khẩn trương lo lắng ghé sát vào nhau thảo luận. “Đều là do viện trưởng Phương, hại chúng ta sợ bóng sợ gió một trận’ “Anh chưa từng được tiếp xúc với Quách Cao Minh, nên anh không biết thủ đoạn của anh ấy, trước tiên dùng lí lẽ sau đó dẽ dùng tới vũ lực, một khi có chứng xác thực thì đến cơ hội để nói chuyện cũng không còn. Anh ấy hiện tại đang bình tĩnh phối hợp, thì nhất định cũng phải phối hợp theo, ngàn vạn lần đừng làm ra những chuyện không nên…” Viện trưởng Phương dù sao cũng là một người thận trọng “Không nhẽ chỗ máu mà chúng ta truyền vào có vấn đê?” ” Làm sao mà có chuyện gì được, lúc ấy người bệnh mất nhiều máu, Bùi Hưng Nam đã gọi điện thoại đặt trước máu RH để chúng ta chuẩn bị, sau đó người ở viện máu phía người đưa qua đây..” “Hiện tại đừng nghĩ nhiều như vậy, Quách Cao Minh yêu cầu để vợ của anh ấy lập tức xuất viện về nhà, mau nhanh chóng ký tên đồng ý đi, tiễn người ta đi nữa”
Chương 757 Tang lễ của Quách Thanh Thừa diễn ra long trọng và trang nghiêm. Bạn bè tứ phương ăn quần áo trang trọng đến thăm hỏi, chia buồn với gia đình. Những người đến dự đám tang đều có những suy nghĩ riêng, suy cho cùng việc này liên quan đến nhiều quyền lợi sau này. Nhiều người nhân cơ hội này cùng Quách Cao Minh chuyện trò, rốt cuộc sau khi Quách Thanh Thừa qua đời, Quách Cao Minh sẽ trở thành người thừa kế chính thức của nhà họ Quách. Từ lâu, Quách Cao Minh đã quen thuộc với những lời tâng bốc, giả dối và vô lý này. Trong trường hợp trang nghiêm như vậy, anh không thể tức giận đuổi những người này đi được. Anh phải thay cho ông nội tiếp đãi những người này một cách nhã nhặn. Nhưng điều ngạc nhiên nhất đối với Quách Cao Minh chính là mẹ của anh. Là bà Quách, Giang Mỹ Linh luôn được biết đến là người xinh đẹp và đoan trang. Hôm nay, bà mặc một chiếc váy dài màu đen, trang điểm tỉnh tế, trang nghiêm nhưng lại không giữ được vẻ khéo léo, đoan trang như thường ngày. Trong nghĩa trang, khi sắp chôn cất linh cữu của cha, bà ta như phát điên lên. Bà ta lao đến, đẩy người khiêng quan tài ra rồi ôm chặt lấy quan tài. Bà ta bật khóc nức nở, nước mắt chảy thành hàng dài khiến lớp trang điểm trở nên nhem nhuốc. “Quách Thanh Thừa, sao ông có thể, tại sao ông vẫn nghĩ đến cô ấy. Tôi mới là vợ của ông, là vợ của ông… Ông không thể cứ thế mà rời đi được, tôi muốn ông nhìn cho thật rõ, rốt cuộc tôi mới chính là người vợ danh chính ngôn thuận của ông..” Giang Mỹ Linh bật khóc như một người phụ nữ điên loạn. Bà ta ôm chiếc quan tài trong tay, gào khóc không ngừng, giống như đang trút hết sự tức giận vào đó. Người khác không thể hiểu được những lười bà ta nói, nhưng có thể cảm nhận rõ ràng được nỗi buồn sâu sắc, sự bi thương, thống khổ của bà ta. €ó tin đồn rằng thời điểm đó, Quách Thanh Thừa không có ý định lấy vợ. Kết hôn với Giang Mỹ Linh đơn giản là vì muốn sinh con. Mà với căn bệnh nghiêm trọng của Quách Thanh Thừa, thậm chí ông ta còn không thể làm được chuyện mà một người đàn ông bình thường cần làm. Phải sau nhiều lần thụ tinh nhân tạo, Quách Thanh Thừa mới thành công, vậy nên người nhiều cho rằng giữa Quách Thanh Thừa và Giang Mỹ Linh vốn dĩ không có tình cảm vợ chồng. Lúc này, Quách Cao Minh không thể hiểu nổi mẹ mình. Tình cảm giả tạo? Để cuối cùng đổi lại là cái thể diện bà Quách sao? Hay là mẹ thực sự yêu cha mình? Quách Cao Minh cảm thấy thật nực cười, anh không giỏi mấy trò chơi tình cảm này, và anh cũng không có hứng thú tìm hiểu. Khi còn nhỏ, anh bị bắt cóc, anh tận mắt chứng kiến cảnh mẹ mình ngoại tình. Thậm chí bà và người tình bà còn âm mưu bắt cóc anh, đòi nhà họ Quách một khoản tiền khổng lồ, sau đấy muốn cao chạy xa bay. Cuối cùng anh trốn thoát và họ cũng không nhận được số tiền lớn đó, những kẻ bắt cóc liên quan đều đã chết, mà mẹ anh vẫn làm bà chủ Quách cho đến ngày hôm nay. Chuyện bẩn thỉu mà mẹ anh Giang Mỹ Linh đã làm ra, Quách Cao Minh không nói cho ai biết, ngay cả ông nội anh có hỏi, anh cũng không nhắc đến. Vài ngày sau đám tang, Quách Cao Minh không vội vã rời đi mà theo quy củ, anh ở lại nhà họ Quách cùng ông nội, đây cũng được xem là điều hiếu thảo nhất mà anh đã làm trong suốt bao nhiêu năm qua. Những người giúp việc trong gia đình lâu năm như ông quản gia và bác Lan Quế đều rất hài lòng, tuy ông cụ Quách không nói gì nhưng trong lòng cũng được an ủi ít nhiều. Dù sao, ông cụ Quách cũng là một người đã trải qua bao phong ba gió lớn của đời người rồi, con trai ông mất vì bệnh tật, người tóc bạc tiễn kẻ đầu xanh, qua mấy ngày nay, tâm trạng cũng dần ổn định lại. “Cuối cùng cha cháu đã không phải chịu đựng bệnh tật giày xéo qua ngày, cha cũng không phải sống vì người khác nữa rồi” Cháu trai của ông, Quách Cao Minh đã nói với ông câu này vào ngày hôm đó. Ông cụ Quách chợt bừng tỉnh, suốt bao nhiêu năm nay, ông cứ cố gắng giữ lấy mạng sống của con trai mình, người cha già như ông đã quá ích kỷ rồi. Con trai của ông, Quách Thanh Thừa, tính tình ôn hòa. Con trai ông không bao giờ muốn bộc lộ sở thích bên trong của mình ra ngoài. Nhưng ngược lại, cháu trai của ông Quách Cao Minh tính khí thối tha của thằng nhóc này lại khiến ông an tâm hơn. Tuy nhiên, có một điều mà ông vẫn đang đau đáu khó nói Cháu không thích phụ nữ thì đừng có ở bên ngoài học mấy thói hư tật xấu rồi trở về!” Dưới góc độ quan niệm bảo thủ của ông cụ Quách, giữa đàn ông và đàn ông không nằm trong phạm vi cho phép của ông, đặc biệt là con trai duy nhất của nhà họ Quách. Con trai ông mất ng ấy vẫn còn phải tiếp tục chống đỡ nửa cái mạng già này, hy vọng đứa cháu bất hiếu này sinh thêm nhiều con cháu cho nhà họ Quách. Vẻ mặt của Quách Cao Minh có chút ngạc nhiên, anh không hiểu tại sao ông nội lại đột nhiên nói chuyện với anh về một vấn đề nhàm chán như vậy.
cha của cục cưng là một tổng tài